hong ha
New member
tình anh
Từ khi gặp em, anh đã suy nghỉ thật nhiều, anh cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng và nhớ nhung, ánh mắt đầu tiên em nhìn anh như cuốn mất linh hồn của anh, anh cứ thẩn thờ, cứ đợi chờ, cứ tìm kiếm mãi, tìm kiếm ánh mắt đó để xin lại linh hồn của mình. Phút đầu gặp em, anh đã bối rối, rụt rè và đỏ mặt, cái cảm giác này thật sự anh chưa bao giờ có được, anh mơ ước thật nhiều nhưng đến cuối cùng:
Dẫu mơ gì anh chỉ là hạt cát
Gió là em thoang thoảng nhẹ nhàng trôi
Gió thoai thoải dịu dàng bên bờ cát
Lặng lẽ chờ gió đến tỏa hương bay
Anh cảm thấy mình thật nhỏ bé, trước mặt em anh trở nên yếu đuối vô cùng. Anh phải làm sao khi mà anh và em chỉ là 2 người xa lạ, em là một cô gái thật là dịu dàng, dễ thương, còn anh anh đâu là cái gì chứ, và tất nhiên là bên cạnh em có biết bao nhiêu người theo đuổi:
Giữa mênh mông triệu ngàn muôn hạt cát
Anh là gì để gió phải tỏa hương
Cơn mưa rào gió cuốn trôi đi mất
Cát ngậm ngùi buồn bả mõi mòn trông
Cảm giác thầm thương trộm nhớ một người thật là khổ, lúc nào cũng buồn và lo lắng. Nhưng càng buồn bả càng lo lắng bao nhiêu thì tình cảm mà anh dành cho em càng chan chứa bấy nhiêu:
Gió đi rồi cát chỉ còn nổi nhớ
Mãi mong chờ mặc ngày tháng dần trôi
Buồn cho nổi cô đơn và hiu quạnh
Buồn cho tình chưa chớm đã vội tan
Anh như muốn thốt thật to những lời sâu tận đáy lòng mình rằng: anh yêu em vô cùng và tình anh đủ lớn để anh có thể làm tất cả, hy sinh tất cả vì em. Nhưng anh thật hằng nhát, những lúc gặp em anh lại nghẹn ngào không dám nói nên lời, chỉ biết đỏ mặt mà thôi. Và tối về anh chỉ còn biết mơ mộng, chỉ biết gởi niềm tin và hy vọng của mình qua những giấc mơ:
Trong đêm thâu cát mơ về ngày mới
Sáng bình minh mát rượi phía chân trời
Gió xôn xao lan tỏa khắp mọi nơi
Cát rạng ngời vui mừng không kể xiết
Khi con người ta mơ thấy những giấc mơ đẹp có ai muốn mình tỉnh giấc đâu. Và anh cũng vậy, nếu cuộc đời này được mãi mơ về em thì anh cũng đã mãng nguyện lắm rồi:
Em là gió anh xin làm hạt cát
Dẫu nơi đâu cát cũng muốn trôi theo
Dù đến tận chân trời hay góc bể
Cát cũng nhờ ru mãi suốt ngàn năm
Anh muốn gặp em, muốn được nhìn thấy em biết bao nhiêu và muốn nói với em thật nhiều. Anh mong có một ngày em sẽ đọc được những dòng này, hiểu được tình cảm của anh dành cho em. Anh không dám mơ mình sẽ được bên em mãi mãi, anh chỉ xin được bên em những lúc em buồn. Còn nếu em không thích anh hoặc là ghét anh cũng không sao, anh sẽ đứng ở một nơi khuất để nhìn trộm em thôi, chỉ cần được trông thấy em cười, em vui vẽ, hạnh phúc là anh cảm thấy mãng nguyện lắm rồi. Thật lòng anh lúc nào cũng cầu chúc cho em được trọn vẹn.
Từ khi gặp em, anh đã suy nghỉ thật nhiều, anh cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng và nhớ nhung, ánh mắt đầu tiên em nhìn anh như cuốn mất linh hồn của anh, anh cứ thẩn thờ, cứ đợi chờ, cứ tìm kiếm mãi, tìm kiếm ánh mắt đó để xin lại linh hồn của mình. Phút đầu gặp em, anh đã bối rối, rụt rè và đỏ mặt, cái cảm giác này thật sự anh chưa bao giờ có được, anh mơ ước thật nhiều nhưng đến cuối cùng:
Dẫu mơ gì anh chỉ là hạt cát
Gió là em thoang thoảng nhẹ nhàng trôi
Gió thoai thoải dịu dàng bên bờ cát
Lặng lẽ chờ gió đến tỏa hương bay
Anh cảm thấy mình thật nhỏ bé, trước mặt em anh trở nên yếu đuối vô cùng. Anh phải làm sao khi mà anh và em chỉ là 2 người xa lạ, em là một cô gái thật là dịu dàng, dễ thương, còn anh anh đâu là cái gì chứ, và tất nhiên là bên cạnh em có biết bao nhiêu người theo đuổi:
Giữa mênh mông triệu ngàn muôn hạt cát
Anh là gì để gió phải tỏa hương
Cơn mưa rào gió cuốn trôi đi mất
Cát ngậm ngùi buồn bả mõi mòn trông
Cảm giác thầm thương trộm nhớ một người thật là khổ, lúc nào cũng buồn và lo lắng. Nhưng càng buồn bả càng lo lắng bao nhiêu thì tình cảm mà anh dành cho em càng chan chứa bấy nhiêu:
Gió đi rồi cát chỉ còn nổi nhớ
Mãi mong chờ mặc ngày tháng dần trôi
Buồn cho nổi cô đơn và hiu quạnh
Buồn cho tình chưa chớm đã vội tan
Anh như muốn thốt thật to những lời sâu tận đáy lòng mình rằng: anh yêu em vô cùng và tình anh đủ lớn để anh có thể làm tất cả, hy sinh tất cả vì em. Nhưng anh thật hằng nhát, những lúc gặp em anh lại nghẹn ngào không dám nói nên lời, chỉ biết đỏ mặt mà thôi. Và tối về anh chỉ còn biết mơ mộng, chỉ biết gởi niềm tin và hy vọng của mình qua những giấc mơ:
Trong đêm thâu cát mơ về ngày mới
Sáng bình minh mát rượi phía chân trời
Gió xôn xao lan tỏa khắp mọi nơi
Cát rạng ngời vui mừng không kể xiết
Khi con người ta mơ thấy những giấc mơ đẹp có ai muốn mình tỉnh giấc đâu. Và anh cũng vậy, nếu cuộc đời này được mãi mơ về em thì anh cũng đã mãng nguyện lắm rồi:
Em là gió anh xin làm hạt cát
Dẫu nơi đâu cát cũng muốn trôi theo
Dù đến tận chân trời hay góc bể
Cát cũng nhờ ru mãi suốt ngàn năm
Anh muốn gặp em, muốn được nhìn thấy em biết bao nhiêu và muốn nói với em thật nhiều. Anh mong có một ngày em sẽ đọc được những dòng này, hiểu được tình cảm của anh dành cho em. Anh không dám mơ mình sẽ được bên em mãi mãi, anh chỉ xin được bên em những lúc em buồn. Còn nếu em không thích anh hoặc là ghét anh cũng không sao, anh sẽ đứng ở một nơi khuất để nhìn trộm em thôi, chỉ cần được trông thấy em cười, em vui vẽ, hạnh phúc là anh cảm thấy mãng nguyện lắm rồi. Thật lòng anh lúc nào cũng cầu chúc cho em được trọn vẹn.