tuanhungvr " dành cho người yêu thơ "

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
THƠ TẶNG MỘT NGƯỜI



Không hiểu sao mãi chẳng thể nào quên
Khoảng trời trong veo đôi mắt ấy
Phút đầu tiên em nhìn anh bối rối
Gọi thu về nhóm ngon lửa đầu tiên.

Tình yêu đầu tựa sắc cỏ dịu êm
Đôi mắt yêu thương đốt lòng anh lửa cháy
em dịu dàng như mùa thu ấy
Và đáng yêu tựa đôi mắt hay cười

Và bây giờ thì xa cách vô biên
em đã quên?Sẽ quên?Còn anh thì vẫn nhớ
Khoảng trời năm xưa bình yên nho nhỏ
Rất dịu dàng trong đôi mắt nhìn anh.
 
Sửa lần cuối:

hong ha

New member
bài thơ đó tặng ai đó anh..........em nghe mà.............(*):buon

Triết lý khi yêu



Chừng mực với mọi điều
Với tình yêu xin đừng chừng mực
Đã yêu thì yêu như lửa đốt
Cây cành nào cũng phải cháy thành tro
Đã yêu thì yêu như rượu bốc
Trên có trời , dưới đất , giữa hai ta

Đã yêu thì yêu như ông bà
Tam tứ núi cũng trèo , ngũ lục sông cũng lội
Lên đò sang ngang , vai mang khăn gói
Thương mẹ thì thương , con cứ theo chồng

Đã yêu thì yêu như Tiên Dung
Đẳng cấp sang hèn không bàn đến
Đã yêu thì yêu như Mỵ Châu
Đầu dù rơi vẫn không sai lời hẹn
Đã yêu thì yêu như Trương Chi
Thân dù tan , hồn lặn vào đáy chén ...

Nồng ấm thế ơi em thương mến
Rượu bốc trên môi , lửa rực trong tim
Nghe anh nói , vòng tay em siết chặt
Đã yêu thì quý nhất khoảng lặng im !
 
Sửa lần cuối:

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
TẶNG EM



Xa một ngày có lâu quá không em

Sao anh thấy ngày cứ dài đến thế?

Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa

Ngôi sao em ngân ngấn khóc dưới trời

Ngày xa em anh bỗng hóa đơn côi

Gió cũng chẳng vô tình qua cửa sổ

Một chiếc lá vàng rơi cũng làm anh nhớ

Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy

Tình anh bồng bềnh trôi theo gió heo may

Ánh trăng nhắc về một thời mê đắm

thơ anh

xuống dòng

buôn nghiêng dấu lặng…

nỗi nhớ về em

lấp mãi

không đầy.
 

hong ha

New member
vợ và bồ


Bồ là phở nóng tuyệt vời,
vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.

Bồ là nơi tỏ lời yêu,
vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.

Bồ là rượu ngọt trong bình,
vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.

Nhìn bồ đôi mắt trong veo,
trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm.

Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền,
vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang.

Bồ dỗi thì phải xuống thang,
vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền.

Một khi túi hãy còn tiền,
thì bồ thắm thiết kề liền bên anh.

Một mai hết sạch sành sanh,
bồ đi vợ lại đón anh về nhà.

Bồ là lều, vợ là nhà.
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia.

Vợ là cơm nguội của ta,
nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng
 

huanlan

New member
Thơ viết trên tường nhà dưỡng lão Tác giả: Thủy Khởi

Con ơi! Khi con còn thơ dại,
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian,
Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm
Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi
Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết
Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút
Cho mẹ suy nghĩ thêm
Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì
Mẹ cũng quên…

Con ơi! Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần
Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời?
Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp
Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu
Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng
Ngâm nga những khúc ru con thời con bé
Xin con tha thứ cho mẹ
Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé!
Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà!

Con ơi! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,
Ăn cơm vãi đầy vạt áo
Chải đầu tay bần bật run
Đừng giục giã mẹ
Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm
Mẹ chỉ cần có con ở bên
Mẹ đủ ấm.

Con ơi! Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ
Dìu mẹ, chậm thôi
Như năm đó
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời
 

hong ha

New member
Trốn



Có thể là em không trốn được đâu
Cho dù rằng em vẫn thường lẩn trốn
Bởi lý trí không thể nào sai khiến
Trái tim người vẫn thường nghĩ về đâu.

Nghĩ về đâu ta có nghĩ về nhau
Để nỗi nhớ bớt đi phần mong nhớ
Để lòng ai bớt đi phần trăn trở
Và thế là em chẳng trốn nổi anh.

Đến lúc này vẫn chẳng thế nào quên
Anh – em cứ tưởng là quên dễ lắm
Em cứ nghĩ xa đi là quên hắn
Chẳng còn gì để nhắc đến nhau.

Anh, giờ này anh ở tận nơi đâu
Có tin rằng bây giờ em vẫn nhớ
Không thể nói nhớ anh từng hơi thở
Nhưng lúc buồn em chẳng thể nào quên.

Anh không là giấc mộng của từng đêm
Cũng không thể là niềm vui nào cả
Bởi một lẽ xa anh – xa quá
Biết nghĩ gì khi nhớ về anh.

Anh – anh là cái gì đó rất mong manh
Có thể tan đi trong lúc em hạnh phúc
Nhưng người ta không vui trong mọi lúc
Khi em buồn là lại nhớ về anh.
 

winter ivy

Member
Một chiều ngược gió

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời


Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh


Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?

Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - em biết, một mình em...
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
Viết Đi Em



Hãy viết cho anh , mấy vần thơ
Đượm tình nhung nhớ lẫn mong chờ
Lời thơ không vướng màu tan tác
Để trọn lòng anh những ước mơ

Hãy viết cho anh , khúc nhạc lòng
Những điệu mơ màng , chiều cuối đông
Đừng cho cung vướng niềm chua xót
Nhịp tiếng tơ tình hoài nhớ mong

Hãy viết cho anh , một truyện tình
Có đôi bướm lượn lúc bình minh
Đề tên hai đứa mình trong đó
Như bức tranh tình, mộng đẹp xinh

Hãy viết đi em , viết thật nhiều
Viết đầy lên những tiếng "anh yêu "
Hòa thêm một chút màu nhung nhớ
Một chút hương nồng nhé !"em yêu".

Em viết làm sao mỗi độ chiều
Nắng không còn đượm sắc cô liêu
Không còn tím ngắt màu đơn lạnh
Mà lại hồng lên một ráng chiều.

Anh đang mơ mộng em biết không?
Mơ bóng hình em mãi trong lòng
Mơ một ngày mai mình chung bóng
Dìu nhau bước nhẹ dưới Xuân hồng.

Hãy viết đi em một vần thơ
Nối liền tình mộng của đôi bờ
Để anh sang bước về bên ấy
Cùng em say trọn những đêm mơ.
 

ILOVEYOU

New member
Đừng hoài nghi, vì thời gian sẽ quên
Vẫn nhớ mãi một tình yêu trong đời
Tình anh còn đây, mà thời gian đổi dời
. . . Và anh chỉ còn riêng mình em.

Khi gặp em anh biết sẽ không còn ai hơn nữa
Không còn ai thay thế em trong giấc mộng
Mưa mù hay băng giá cũng không làm anh chùn bước
Đừng hoài nghi tình anh em nhé!

. . . Ngày hôm qua đó tình đã trao em
Cho đến mãi hôm nay, ân tình vẫn đong đầy
Và mai sau nữa, . . yêu người càng đắm say
Có ai hơn tình em,
Một tình yêu một trái tim cho em !!!
 

hong ha

New member
tôi yêu em

Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
không thể quên

Không thể quên em



Ngày tháng cũ mịt mờ như trong mộng
Người thương yêu xa mãi tận chân trời
Thế gian này tàn nhẫn biết bao nhiêu
Sao người nỡ đành quên đi tất cả

Tình yêu đầu vốn ngây thơ chân thực
Có thể nào sống lại với tim yêu
Như biển sâu tình khiến ta đau đớn
Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương

Dứt không được hình ảnh trong tâm khảm
Đừng bỏ đi hạnh phúc của ngày mai
Dứt không ra những đau khổ tình đời
Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa nữa

Hoa nở xuân về mà tình đã nhạt phai
Còn để lại vấn vương nơi trần thế
Lòng muốn khóc mà mắt không rơi lệ
Rượu cạn rồi lại ngậm nỗi nhớ thương...
 

hong ha

New member
Trò chơi

Thôi thì qua một tình yêu
Nụ hôn nín lặng tóc chiều rưng rưng
Ta hữu hạn người khôn cùng
Ai xé kỷ niệm, ai tung nỗi buồn.

Thôi thì trả cỏ giận hờn
Bước chân thuở ấy giờ cô đơn rồi
ĐI qua những cuộc đùa chơi
Thấy mình khờ khạo như thời mười lăm.

Gió là gió, trăng là trăng
Đã đành mắc tội, ăn năn cũng thừa
Thôi thì… đứt đoạn… ngày xưa…
Đoá hồng nguyên vẹn người vừa trao ai.

Tóc dài ôm lấy bờ vai
Tay mình ôm lấy hình ai bây giờ?

Thôi thì hết tuổi ngây thơ
Khi nào mới hết dại khờ tình ơi?
Nụ cười vương vãi trên môi
Mắt người liếc chéo làm rơi tóc chiều.

Thôi thì qua một tình yêu…
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
CHỈ CÓ ANH YÊU EM



Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào mà không xuống thấp lên cao?
Có đôi môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
.. và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.
... Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về \"Dù mất cả trần gian\"
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẽ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay
Khóc đi em dựa vai anh mà khóc!
Có thể một ngày mình sẽ xa nhau
Bởi vì anh? vì em? hay vì ai đó?
Những dấu hỏi tình yêu vẫn muôn đời bỏ ngỏ
Tìm đâu câu trả lời ?
Có thể một ngày mình sẽ xa rời
Để lời hứa xưa rơi vào quên lãng
Chỉ còn một người trong bóng chiều nhập nhoạng
Choáng váng nỗi đau
Có thể một ngày.. Mình không còn là của nhau
Ánh mắt củ rồi cũng thành xa lạ
Thời gian cứ trôi mà dòng đời hối hả
Cả nỗi đợi chờ có thể sẽ quên đi
Có thể một ngày cộng hết nỗi chia ly
Cũng chẳng đủ để hòa thành nước mắt
Cái nắm tay từng một thời rất chặt
Vậy mà rời nhau hờ hững thở dài
Có thể một ngày... có thể lắm ngày mai
Nhưng điều đó mãi chỉ là \"có thể\"
Khi chúng mình đủ niềm tin hơn thế
Sẽ làm nên điều \"không thể\" trong đời ! -
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
trnagthomoi.JPG



Anh vẫn biết cách xa là có thể
Nhưng tiếng lòng mãi vượt gió đến nơi em
Ở nơi xa có nghe gì không vậy?
Nghe từng nhịp tim em đang đập
Anh lại thấy cái nhìn em như lửa cháy
Nắm tay em ấm nóng gữa mùa đông
Giữa cơn mưa em có thấy anh?
Nhận cái ngọt ngào nụ hôn em ran rẩy
Em có nhớ, có cháy lòng, có muốn...?
Những ngày xa ... anh nhớ biết bao nhiêu.
 
Sửa lần cuối:

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia !!!
 

ILOVEYOU

New member
Bài thơ tặng mẹ (nhân ngày 20/10 sắp đến)


Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.

Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.

Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.

Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con

Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
 

hong ha

New member
CHO MỘT NGƯỜI......


Em có khóc đâu anh ?...
Đó là nụ cười tan ra đấy chứ ,
Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ ,
Một nụ cười dai dẳng niềm đau


Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau ...
Tình yêu có thật nhưng mong manh quá
Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố ,
Trái tim em không đủ sức đối đầu ...


Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh ,
Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác
Chỉ có em khi thu về man mác
Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!!
 

luutieuthu

Member
Bâng Khuâng Tháng 9


Tôi nghe tiếng trống trường bâng khuâng tháng 9
Nghoảng lại sau lưng mùa hạ đã qua rồi
Ai nép vội góc hiên trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương tóc rối bay
Đốm phượng vĩ cất vào ngăn cặp mới
Thu soi gương tô bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?
Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyến
Ai thênh thang trong một khúc giao mùa
Tôi khép lại đôi dòng lưu bút cũ
Gọi tháng 9 về nghe nhịp trống bâng khuâng.
 

dvhieu

Member
Bâng Khuâng Tháng 9



Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?
Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyến
Ai thênh thang trong một khúc giao mùa
Không biết bài thơ này của ai, thấy hay quá dvhieu xin họa lại đoạn thơ này.

Nắng sân trường hỏi lá đã vàng chưa?
Để cơn gió ru bao mùa cũ dậy
Tiếng nói cười xốn xang ngày thu ấy,
Khúc giao mùa dìu dặt xướng bâng khuâng.
 

luutieuthu

Member
Không biết bài thơ này của ai, thấy hay quá dvhieu xin họa lại đoạn thơ này.

Nắng sân trường hỏi lá đã vàng chưa?
Để cơn gió ru bao mùa cũ dậy
Tiếng nói cười xốn xang ngày thu ấy,
Khúc giao mùa dìu dặt xướng bâng khuâng.

mùa thu đến có ai ngồi chải tóc
ai ngồi thương những cánh hoa rơi
nhưng tôi biết có người buồn đến khóc
thương bạn bè sắp biền biệt phương xa

lá cây bàng hết xanh rồi lại đỏ
bài thơ viết mãi cứ đầy vơi
........................................................
mùa hè ơi xin đừng quên nhau nhé.


thông cảm vì mỗi lần đọc bài thơ này lòng tôi lại trào dâng bao cảm xúc thân thương vì thế tôi trích dẫn bài thơ này.............................ai có thắc mắc hay muốn biết toàn bộ bài thơ trên xin vui lòng liên hệ gacon93...................thanks
 
Sửa lần cuối:
Top