tuanhungvr " dành cho người yêu thơ "

Vợ của Gió

New member
​Ngõ xưa
Và đây là ngõ nhà em
Gió ngày xưa thổi êm đềm qua đây

Anh thường đứng đợi nơi này
Chờ em với những phút giây thánh thần

Tưởng như đã mấy ngàn năm
Anh đi ngàn dặm ,qua trăm phố nghèo...


Giờ em đã có người yêu
Chàng trai ấy chẳng thể nào biết anh
Ngõ xưa dâm bụt lên xanh,
Rêu phong phủ kín nơi anh đứng chờ.


Đâu đây gió thoảng hương đưa
Vườn yêu thủa ấy bây giờ ...vắng em
images

 
​Ngõ xưa
Và đây là ngõ nhà em
Gió ngày xưa thổi êm đềm qua đây

Anh thường đứng đợi nơi này
Chờ em với những phút giây thánh thần

Tưởng như đã mấy ngàn năm
Anh đi ngàn dặm ,qua trăm phố nghèo...


Giờ em đã có người yêu
Chàng trai ấy chẳng thể nào biết anh
Ngõ xưa dâm bụt lên xanh,
Rêu phong phủ kín nơi anh đứng chờ.


Đâu đây gió thoảng hương đưa
Vườn yêu thủa ấy bây giờ ...vắng em
Xin lỗi, có thể tôi thất lễ và làm bạn mất vui nhưng quả thật bài thơ này bố cục chưa được hay cho lắm. Tứ thơ không rõ ràng, ý thơ miên man và không thống nhất.
Thơ tình là khi cảm xúc dâng thành tâm thức, tâm thức kết tinh thành ý, ý diễn thành lời... bài thơ này chưa đạt được hai giai đoạn cuối.
Chân thành đấy!
p/s: Mong bạn đừng phiền lòng về cmt của tôi, và sẽ còn nhiều bài thơ hay khác góp vui cùng Tuanhungvr.
 

luutieuthu

Member
Mùa Thu đến tâm hồn tôi xao xuyến
Lá thu vàng trãi rộng khắp lối đi
Cho tình thơ lên tiếng gọi rù rì
Thay lời nói của trái tim bấy lâu im tiếng

Mùa Thu ấy giờ đây đã xuất hiện
Xoá nhoà đi những kỷ niệm đau buồn
Cho tim nàng rơi những chiếc lá đau thương
Và tưới mát cho con tim đà khô héo

Mùa Thu đến cho tình yêu thơ mộng
Không đau buồn , không tiếng khóc bi thương
Hết than van và nức nỡ đoạn trường
Không tuyệt vọng vì tình yêu phãn bội

Mưa thu xuống như nước mưa rửa tội
Cho những con người phãn bội với tình yêu
Và những hành trang đau khổ trăm chiều
Xẽ chãy xuống theo dòng sông định mệnh

Ðể mọi người không còn những ý tưỡng
Mưa thu rơi là tiếng nói u buồn
Cho tình đời hết những chuyện vấn vương
Và chào đón một tình yêu vừa chợt đến...
 
Ta về một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ
Mười năm đá cũng ngậm ngùi thay

Ta về qua những truông cùng phá
Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may
Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
Nghe tàn cát bụi tháng năm bay

Ta về như bóng chim qua trễ
Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
Ai đứng trông vời mây nước đó
Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ

Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
Cảm ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

Ta về như lá rơi về cội
Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
Chút rượu hồng đây xin rưới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này

Ta về như tiếng kêu đồng vọng
Rau mác lên bờ đã trổ bông
Cho dẫu ngàn năm em vẫn đứng
Chờ anh như biển vẫn chờ sông

Ta gọi thời gian sau cánh cửa
Nỗi mừng giàn giụa mắt ai sâu
Ta nghe như máu ân tình chảy
Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau

Ta về một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ
Mười năm đá cũng ngậm ngùi thay

Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp
Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu
Mười năm mặt sạm soi khe nước
Ta hóa thân thành vượn cổ sơ

Ta về qua những truông cùng phá
Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may
Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
Nghe tàn cát bụi tháng năm bay

Chỉ có thế. Trời câm đất nín
Đời im lìm đóng váng xanh xao
Mười năm, thế giới già trông thấy
Đất bạc màu đi, đất bạc màu

Ta về như bóng chim qua trễ
Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
Ai đứng trông vời mây nước đó
Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ

Một đời được mấy điều mong ước
Núi lở sông bồi đã mấy khi
Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động
Mười năm, cổ lục đã ai ghi

Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
Cảm ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
Làng ta ngựa đá đã qua sông
Người đi như cá theo con nước
Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng

Ta về như lá rơi về cội
Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
Chút rượu hồng đây xin rưới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này

Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
Ruột mềm như đá dưới chân ta
Mười năm chớp bể mưa nguồn đó
Người thức mong buồn tận cõi xa

Ta về như hạt sương trên cỏ
Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
Tội tình chi lắm nữa người ơi

Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
Mười năm người tỏ mặt nhau đây
Nước non ngàn dặm bèo mây hỡi
Đành uống lưng thôi bát nước mời

Ta về như sợi tơ trời trắng
Chấp chới trôi buồn với nắng hanh
Ai gọi ai đi ngoài cõi vắng
Dừng chân nghe quặn thắt tâm can

Lời thề buổi ấy còn mang nặng
Nên mắc tình đời cởi chẳng ra
Ta nhớ người xa ngoài nỗi nhớ
Mười năm ta vẫn cứ là ta

Ta về như tứ thơ xiêu tán
Trong cõi hoang đường trắng lãng quên
Nhà cũ mừng còn nguyên mái, vách
Nhện giăng, khói ám, mối xông nền

Mọi thứ không còn ngăn nắp cũ
Nhà thương-khó quá sống thờ ơ
Giậu nghiêng cổng đổ, thềm um cỏ
Khách cũ không còn, khách mới thưa

Ta về khai giải bùa thiêng yểm
Thức dậy đi nào, gỗ đá ơi
Hãy kể lại mười năm chuyện cũ
Một lần kể lại để rồi thôi

Chiều nay ta sẽ đi thơ thẩn
Thăm hỏi từng cây, những nỗi nhà
Hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở?
Mười năm, cây có nhớ người xa?

Ta về như đứa con phung phá
Khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu
Mười năm, con đã già trông thấy
Huống mẹ cha đèn sắp cạn dầu

Con gẫm lại đời con thất bát
Hứa trăm điều một chẳng làm nên
Đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
Giọt lệ sương thầm khóc biến thiên

Ta về như tiếng kêu đồng vọng
Rau mác lên bờ đã trổ bông
Cho dẫu ngàn năm em vẫn đứng
Chờ anh như biển vẫn chờ sông

Ta gọi thời gian sau cánh cửa
Nỗi mừng giàn giụa mắt ai sâu
Ta nghe như máu ân tình chảy
Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau

Ta về dẫu phải đi chân đất
Khắp thế gian này để gặp em
Đau khổ riêng gì nơi gió cát
Thềm nhà bụi chuối thức thâu đêm

Cây bưởi xưa còn nhớ, trắng hoa
Đêm chưa khuya quá hỡi trăng tà
Tình xưa như tuổi già không ngủ
Thức trọn, khua từng nỗi xót xa

Ta về như giấc mơ thần bí
Tuổi nhỏ đi tìm một tối vui
Trăng sáng soi hồn ta vết phỏng
Trọn đời nỗi nhớ sáng khôn nguôi

Bé ơi, này những vui buồn cũ
Hãy sống, đương đầu với lãng quên
Con dế vẫn là con dế ấy
Hát rong bờ cỏ giọng thân quen

Ta về như nước Tào Khê chảy
Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
Thân thích những ai giờ đã khuất
Cõi đời nghe trống trải hơn xưa

Người chết đưa ta cùng xuống mộ
Đâu còn ai nữa đứng bờ ao
Khóc người ta khóc ta rơi rụng
Tuổi hạc ôi ngày một một hao

Ta về như bóng ma hờn tủi
Lục lại thời gian kiếm chính mình
Ta nhặt mà thương từng phế liệu
Như từng hài cốt sắp vô danh

Ngồi đây nền cũ nhà hương hỏa
Đọc lại bài thơ thủa thiếu thời
Ai đó trong hồn ta thổn thức
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi

Ta về như hạc vàng thương nhớ
Một thủa trần gian bay lướt qua
Ta tiếc đời ta sao hữu hạn
Đành không trải hết được lòng ta


Ta về như nước Tào Khê chảy
Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
Thân thích những ai giờ đã khuất
Cõi đời nghe trống trải hơn xưa

Ta về như bóng ma hờn tủi
Lục lại thời gian kiếm chính mình
Ta nhặt mà thương từng phế liệu
Như từng hài cốt sắp vô danh


 

luutieuthu

Member
dành cho những người đang yêu



cha có đánh mắng con, cin chịu
nhưng xin cha đừng cấm con yêu
con đã biết tình yêu là tất cả
hơn cả cuộc đời , sự sống quanh con

cha có đánh mắng con, con chịu
trót yêu rồi sao bỏ được cha ơi
trái tim con đã in bóng một người
con sẽ sống và yêu thương người đó

cha có đánh mắng con, con chịu
nhưng tình yêu sao ngăn cấm được cha ơi
con đã lớn thì tình yêu phải đến
tránh nó rồi nó vẫn đến tìm con

cha có đánh mắng con, con chịu
nhưng làm con không dám giận cha
vì con biết sau những lần trách giận
là cả đời cha đành hết cho con
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
Tôi vẫn nhận ra em
dáng vội vã
như chưa hề thanh thản
Vạt tóc ngắn che nghiêng vần trán
ẩn bao điều nghĩ suy
Cứ ngỡ ngàng - đôi mắt mở tròn kia
không giấu nổi một tâm hồn trăn trở
say đắm như nhà thơ
cần cù như người thợ
chẳng có hình em trong tranh Tết treo tường
Nếu là hoa - em chính là hương
từ rễ đắng,
từ cây gầy, chắt lọc
Em chấp nhận bữa cơm mời đạm bạc
nhưng ngại ngùng vào tiệc lớn, mâm cao
chẳng ưa đâu khúc hát ồn ào
không dễ tính nghe bài thơ sáo nhạt
gác xép hẹp, gió sông Hồng chẳng lọt
muốn dạo Hồ Tây chầm chậm những chiều thu
Em cho tôi bao ý nghĩ bất ngờ
Em LẤP LÁNH bởi em là như thế!
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
Thiep-dien-tu-nhan-Ngay-phu-nu-Viet-Nam-20-10-249331-1.jpg


Mừng ngày phụ nữ Việt Nam
Phụ nam hãy nhớ chớ than thở gì
Nắng vừa chạm đến bờ mi
Khoanh tay lễ phép "..ăn gì…anh mua"
Nói năn sau trước dạ thưa
Ra vô nhón gót cười đùa nhỏ thôi
Gió vừa chạm đến vành môi
Phụ nam nhớ hát bằng lời yêu đương
Ra đường gặp mấy cô nương
Nép xe, nhường bước, nhường đường mới ngoan
Trưa trời nắng đổ chang chang
Mang thau nước mát cho nàng ..rửa tay
Lá vừa rụng xuống bờ vai
Phủi ngay, chớ để liếc dài mới hay
Phụ nữ mềm mại như mây
Nâng niu trìu mến đêm ngày chớ quên.
Giữa trưa mưa gió lềnh khênh
Phụ nam nhớ đứng gần bên che dù
Phố phường trong tiết trời thu
Heo may ghé đến đậu bờ mi êm
Tháng mưa người cứ rêm rêm
Tìm nơi khuất gió cuối thềm …đấm lưng
Phụ nam đừng có lừng khừng
Hai mươi rồi đấy coi chừng …nhé anh .
Ra đường đừng có bước nhanh
Kính trên nhường dưới hiền lành ngoan nha
Phụ nam chớ có la cà
Lo xong việc nước, việc nhà chớ quên
Đành rằng những việc không tên
Nhưng nay phụ nữ đặt tên nhớ nè
Quét nhà, rửa bát, đón (con) về
Nấu cơm, giặt giũ, bản lề sửa đi
Phụ nam chớ có than chi
Sơ sơ đâu có việc gì lớn lao
Phụ nam đừng có làm cao
Làm thân trai tráng xông vào bếp mau
Hai mươi, ngày chửa qua đâu
Hai mươi bốn tiếng có lâu lắc gì
Thôi thì hãy chấp nhận đi
Ngày mai rồi lại cười khì khỏe re
Làm sao đừng để bị chê:
"Phụ nam lớn xác lề mề quá nha"
Phụ nữ là những nụ hoa
Nâng niu chăm sóc, dễ mà..phải không?
 
à hum qua có người tặng e 1 bài thơ, post lên để mọi ng cùng thưởng thức nhé
trời thu chẳng của riêng ai
gió se se lạnh bờ vai một người
bâng khuâng hoa sữa lung trời
tỏa thơm lưu giữ tháng mười cho nhau
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
Ngày tháng trôi đi vui buồn tôi đâu biết chi
Mải mê ganh đua theo phù du chẳng lối thoát
Đời trôi đi mãi rồi một ngày mới thấy giấc mơ qua rồi… Ôi đời buồn tênh
Rồi bỗng sáng nay khu vườn xinh đã nở hoa
Tiếng ai vui ca cho tình yêu bỗng chắp cánh
Nhìn sâu ánh mắt thật dịu dàng ta nghe hạnh phúc như về đây....
 

hoaivitkute

Moderator
Bão cuốn nát bờ đêm xối xả
Bão ôm lá... hôn cây...chuốc men say...cho đêm thành tội lỗi
Em có nghe màn đêm không dám nói
Bão thờ ơ ra đi...để lại con đường mòn...gẫy nát cành si...


ĐIỀU KHÔNG HIỂU

Không phải là tình yêu
Nên chẳng thành nỗi nhớ
Để thời gian trăn trở
Khoảng cách ngày và đêm
Để nỗi buồn trong em
Bỗng nhiên thành vô cớ
Màu hoa tím tím nhớ
Chiều nay thành vô duyên
Anh một khoảng trời riêng
Em một chân trời khác
Vậy mà trong ánh mắt
Ngập nỗi buồn chia xa
Hai đứa về hai ngả
Sao bàn chân ngập ngừng
Và điều em không hiểu
Ta là gì của nhau?!
 
Sửa lần cuối:

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
Tình Yêu Mùa Đông

Anh đã yêu rồi em biết không!?
Anh yêu nắng ấm lẫn mây hồng
Anh yêu Xuân mát và Hạ đến
Anh yêu luôn cả Thu và Đông

Em có nghe lời lá Thu Phong
Lá đang xao xuyến vổ nhịp lòng
Lá đang thay dấu màu tình ái
Em có thấy gì màu nhớ mong

Anh đổ mùa Thu, đón gió Đông
Để nghe rét buốt lạnh cả lòng
Để nghe tình ái thiên thần tuyết
Để trái tim mình biết giá băng

Em có nghe gì tình anh không?


lovelanhlung.jpg
 
Sửa lần cuối:

anhnongdan

New member
Hạnh phúc không đợi ở cuối con đường


Nếu hạnh phúc không đợi cuối con đường
Những ngóc ngách có còn nguyên giá trị
Những giấc mơ đã thôi còn mộng mị
Ta vẫn còn mong muốn đợi chờ nhau?

Nếu hạnh phúc không ở cuối con đường
Mà chỉ ở lưng chừng từng khoảnh khắc
Ta có thấy mình thực là hạnh phúc
Hay hoài nghi với chính bản thân mình?

Nếu hạnh phúc không chờ cuối con đường
Những ngã rẽ cứ chực chờ muôn lối
Ta có đủ lòng tin mà bước tới
Và đợi chờ gì nữa ở ngày mai?

Nếu hạnh phúc không ở cuối con đường
Hay mình thôi đừng chờ nhau thêm nữa?
Mỗi bước thiếu nhau chông chênh một nửa
Hạnh phúc chồng chành, hạnh phúc chông chênh.

Và nếu thế, chúng mình có từ bỏ
Chút nhỏ nhoi của hạnh phúc đợi chờ
Chút dấu, chút yêu, chút mùa hạ nhỏ
Cơn mưa trái mùa rải bước cõi xưa?​
 

anhnongdan

New member
...

Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.
Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi
Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.
Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.
Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em



ST
 
Sửa lần cuối:

anhnongdan

New member
ĐÂU PHẢI HẾT LẠNH … LÀ SẼ HẾT MÙA ĐÔNG …

Đâu phải hết lạnh … là đã hết mùa đông
Khi lời hứa … cũng làm nên giá rét
Khi ký ức về … như cơn mưa rả rích
Lạnh … yên bình … run rẩy … lời bão giông.

Đâu phải hết gió … là phẳng lặng trong lòng
Bởi chiều không em … làm xác xơ mùa vắng
Khi quán cóc … nhấp một mình … ngụm đắng
Xa thật rồi … mới thấy … thật mênh mông.


Có những lần … tưởng đã hết mùa đông
Thì trái tim … lại khắc khoải … như hàng cây trụi lá
Đêm bất lực … nhìn trăng trôi … lại "ngày sau sỏi đá"
Lắng nỗi buồn … ở tận cùng … cơn say


Đâu phải Tết … là mùa sẽ … đổi thay
Em cầu nguyện làm chi … cho một lời … dang dở
Anh mải miết đi … trong một câu … ngày cũ
Đêm giao thừa … nỗi nhớ đã … rêu phong.
 
Sửa lần cuối:

luutieuthu

Member
Bình minh lên không bừng sáng mùa đông
Em lang thang tìm lại một tấm lòng
Tim thổn thức giữa ngày dài tê buốt
Gọi tên anh trong khúc nhạc dạo buồn

Ở nơi nào anh có nhớ em luôn
Hay đường xa chia hai đầu nỗi nhớ
Hay thời gian làm mờ đi tất cả?
Chỉ còn em với năm tháng đợi chờ

Bóng hình anh ẩn hiện vẩn vơ
Em thi sĩ tìm hoài mà không thấy
Cây trút lá cây buồn biết mấy
Nhớ chăng anh đã có một thời?

Hơi lạnh mùa đông giăng khắp nơi nơi
Đường tình sử - vết chân xưa hoá đá
Chuyện yêu nhau ai đâu mặc cả
Sao anh đành ngả giá tình ta?

Anh thường kể em nghe chuyện đời hoa
Đã bao lần chờ ong bướm chở lại
Mùa đông này đi giữa mùa hoa dại
Đốt lòng em cấu hỏi:
Anh có còn nhớ chuyện ngày xưa?
 

cobala

New member
Ánh mắt của em


Mắt em là cả dòng sông
Thuyền anh lướt nhẹ bềnh bồng say sưa
Mắt em là những hạt mưa
Cho anh tắm mát những trưa oi nồng

Mắt em là cả mùa đông
Anh đem tuyết rải khắp đồng trắng xinh
Mắt em là cả hành tinh
Chỉ anh duy nhất được nhìn thấy em

Mắt em là chiếc giường êm
Cho anh ngủ mãi suốt đêm yên lành
Mắt em ngời sáng long lanh
Cho anh đắm đuối không đành rời xa.

Vì sao mắt, em yêu buồn vời vợi
Trong đáy sâu chẳng còn có bóng anh
Chút trang điểm hồng lên thêm phần tủi
Lặng lẽ cười nhẹ vuốt mái tóc xanh

Tôi nằm mơ, một giấc mơ bình dị
Có anh em và tình nghĩa vợ chồng
Buổi sáng thức mà em còn say ngủ
Trán thơm nồng tan loãng với hư không

Hình như muộn, trễ rồi em yêu ạ
Chỉ là mơ chút hạnh phúc bâng quơ
Vội ghi chép thành bài thơ trên giấy
Chẳng còn tâm dòng chữ chợt hững hờ

Tôi cúi xuống để hôn em lần cuối
Trời lạnh căm hay em chẳng còn yêu
Thôi thì nhận như thay lời từ giã
Nắng nhạt rồi chiều ngơ ngác cô liêu.
thơ rất hay nhưng đọc nó mình lại thấy nhói ở ngực

Cảm Ơn Đời Cho Anh Có Em



Anh cảm ơn đời đã cho anh được yêu
Được chia xẽ với những gì em có
Được ước mơ và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất -chính là em !

Nếu bảo rằng :tình xa cách là tình rât' mong manh
Anh bác bỏ vì tình mình không thê'
Dẫu cách xa
ta vẫn lục tìm cả khoảng trời dâu bể
Để cùng nhau thắp lửa ấm yêu thuong

Trăng dù khuyêt' ,hay khoảng trô'ng chông chênh
Hay câu thơ có nữa đời hụt hẫng
Hoặc cung đàn lỡ cung trầm dâu' lặng
Thì đôi mình vẫn vẹn nghĩa nghe em

Anh cảm ơn đời cho anh có được em
Anh hạnh phúc và mãi hoài hạnh phúc
Muô'n nói cùng em trọn đời ,
câu anh thích nhất :
"Anh yêu em ! Yêu trọn vẹn cuộc đời ! "
a có bài nào mà để quên đc 1 người ko?

Nhịp Tim Buồn !!


Ngẩn ngơ nhìn , màn đêm buông xuống
Chợt thấy lòng đã vướng sợi thương
Lời yêu ai đã tỏ tường
Cớ sao người lại nhường đường bước qua

Duyên không nợ ...nên đành than thở
Một cuộc tình ...lỡ dở ước mơ
Đêm ôm gối chiếc thờ ơ
Ôi bao giọt nhớ ...giọt hờ hững rơi

Tình chưa dứt lòng còn ray rứt
Nhịp tim buồn thổn thức không yên
Tiếng mưa rơi rớt bên thềm
Chừng như nức nở , càng thêm bùi ngùi !

Rượu cạn ly....sầu dâng chất ngất
Điệu nhạc buồn réo rắt gọi tên
Sao Mình không thể lãng quên
Chuyện tình dang dở ..tơ duyên bẽ bàng

Tình trớ trêu ..muôn vàn trắc trở
Gió ru buồn ..bỡ ngỡ tình thơ
Ngồi ôm nỗi nhớ mong chờ
Bên đời lặng lẽ ...người giờ nơi đâu .!

Nào ai biết...cầu tình bao nhịp
Đến cung thương lỡ kiếp duyên rồi
Bàn tay lạc phím buông lơi
Tình trong nỗi nhớ ...sầu rơi ngỡ ngàng !!
đúng như e bây giờ.hì.........
 
Sửa lần cuối:

phamnhung

Member
Lấy chồng đẹp trai

Chồng em nhìn rất đẹp trai.
Phụ nữ mà thấy thì ai cũng thèm.
Nhưng ai cứ ở mà xem.
Nhiều tài, lắm tật lem nhem vô cùng!

Ra ngoài anh ấy của chung.
Về nhà anh ấy nổi khùng với em.
Bởi anh ta cứ lạm quyền ông to.
Việc nhà anh chẳng phải lo
Đêm nằm thì ngáy như bò, bực ghê!

Cơm ngon vợ đợi chẳng về.
Hễ chưa kịp nấu thì chê vợ khờ.
Đi khuya, nhậu... tới bến bờ.
Về nhà với vợ... hững hờ thờ ơ.

Tiền đưa vợ, đếm từng tờ.
Tiền đem bo gái giả vờ hảo tâm.
Vợ mặc áo hở bảo hâm.
Thấy gái mặc hở ngấm ngầm liếc theo.

Ngày xưa khi vẫn còn nghèo.
Thấy em xinh đẹp anh theo hàng ngày.
Khó khăn gì cũng ra tay.
Nói năng nhỏ nhẹ thật hay vô cùng.

Bây giờ anh giống lão khùng.
Gầm gừ, cáu bẳn, đùng đùng nổi điên.
Vợ khuyên, anh quát: "Câm liền"!
Con hỏi thì bảo: "Mày phiền quá đi"!

Hội họp thì liên tù tì.
Ngồi bên máy tính anh thì chát chơi.
Tranh thủ đương chức, đương thời.
Tiền vô như nước chơi bời đã nha!

Nào đi công tác xa nhà.
Quán bar gái gú, sa đà rượu bia.
Về nhà hạch sách nọ kia.
Tính tình gia trưởng chẳng chia ai cùng.

Hỡi ai ơi, có biết không?
Kiếp sau em chẳng lấy chồng đẹp trai.
 

tuanhungvr

VIET NAM REGISTER
(=^.^=)'
Chuẩn bị đón năm mới. Năm mới chúc mọi người vừa đủ, vừa đủ thôi.
Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tâm hồn được ngọt ngào.
Vừa đủ THỬ THÁCH để giữ mình luôn kiên cường.
Vừa đủ MUỘN PHIỀN để thấy mình thật sự là một con người.
Vừa đủ HY VỌNG để thấy mình hạnh phúc.
Vừa đủ THẤT BẠI để giữ mình mãi khiêm nhường.
Vừa đủ THÀNH CÔNG để giữ mình mãi nhiệt tâm.
Vừa đủ BẠN BÈ để bớt cảm giác cô đơn.
Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng các nhu cầu cuộc sống.
Vừa đủ NHIỆT TÌNH để có thể chờ đợi trong hân hoan.
Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan thất vọng mỗi khi chán nản.
 

Nho_QueHuong

New member
Đi Ăn Cưới Vợ Cũ

Vợ cũ đi lấy chồng
Mời mình về ăn cưới
Mình bàn với vợ mới
Có đi không mình ơi!

Vợ mới cười rất tươi
“Chị mời thì nên đến
Hai đứa mình cùng đi
Để tỏ tình thân mến!”

Vợ cũ mặc rất đẹp
Nhìn thấy chạy đến chào
Chồng mới của vợ cũ
Ra tận nơi đón vào…

Ôi cuộc tình rổ rá
Mà cưới vui bất ngờ
Mọi người tranh nhau hát
Mình cũng lên đọc thơ

Trong làn khói lơ mơ
Mình ghé tai hỏi vợ
“Nếu cuộc tình này vỡ
Mình có mời anh không?”
 
Top